Ý nghĩa của Thư viện trong Đời sống Tu viện thời Trung cổ
Phòng viết là một căn phòng trong tu viện hoặc cơ sở tôn giáo khác, nơi những người ghi chép sao chép và minh họa các bản thảo bằng tay. Thuật ngữ "scriptorium" xuất phát từ từ tiếng Latin "scribo", có nghĩa là "Tôi viết."
Trong một scriptorium, các tu sĩ hoặc những người ghi chép khác sẽ làm việc sao chép và trang trí các bản thảo, thường sử dụng giấy da hoặc giấy da làm tài liệu viết của họ. Căn phòng thường được trang bị bàn làm việc, lọ mực, bút lông và các công cụ khác cần thiết để viết và chiếu sáng các bản thảo.
Phòng viết kịch bản đóng một vai trò quan trọng trong việc sản xuất các văn bản tôn giáo và các tác phẩm viết khác trong thời Trung Cổ. Nhiều ví dụ nổi tiếng nhất về các bản thảo thời Trung cổ, chẳng hạn như Sách Kells và Phúc âm Lindisfarne, được tạo ra ở scriptoria.
Ngoài vai trò là không gian làm việc cho những người ghi chép, scriptorium còn là nơi học tập và nghiên cứu. Các nhà sư thường tụ tập ở đó để đọc và thảo luận các văn bản tôn giáo và học hỏi lẫn nhau. Phòng viết là một phần quan trọng của đời sống tu viện và nó đóng một vai trò quan trọng trong việc bảo tồn và truyền tải kiến thức trong thời Trung Cổ.



