Chủ nghĩa mộc mạc: Phong trào tôn vinh vẻ đẹp miền quê
Chủ nghĩa mộc mạc là một phong cách hoặc phong trào trong văn học, nghệ thuật và kiến trúc nhấn mạnh sự trở lại với lối sống đơn giản hơn, truyền thống hơn, thường được đặc trưng bởi sự tập trung vào thế giới tự nhiên và từ chối sự phức tạp của đô thị. Thuật ngữ "mộc mạc" dùng để chỉ một người sống ở nông thôn và ý tưởng đằng sau chủ nghĩa mộc mạc là đón nhận lối sống nông thôn, nông nghiệp hơn như một cách thoát khỏi sự phức tạp và hư hỏng của cuộc sống thành phố.
Chủ nghĩa mộc mạc đã gắn liền với nhiều phong cách khác nhau. các phong trào nghệ thuật và văn học trong suốt lịch sử, bao gồm phong trào Lãng mạn của thế kỷ 19 và phong trào Thủ công và Nghệ thuật vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20. Chủ nghĩa mộc mạc thường được coi là một phản ứng chống lại quá trình công nghiệp hóa và đô thị hóa của xã hội, và nó được đặc trưng bởi sự tập trung vào nghề thủ công, vật liệu tự nhiên và ý thức kết nối với đất đai.
Một số đặc điểm chung của chủ nghĩa mộc mạc bao gồm:
1. Sử dụng các vật liệu tự nhiên như gỗ, đá, đất trong xây dựng và trang trí.
2. Nhấn mạnh vào nghề thủ công và kỹ thuật truyền thống.
3. Các thiết kế đơn giản, không trang trí nhấn mạnh chức năng hơn là trang trí.
4. Tập trung vào thế giới tự nhiên và vẻ đẹp của vùng nông thôn.
5. Từ chối sự phức tạp của đô thị và những cạm bẫy của công nghệ hiện đại.
6. Nhấn mạnh vào khả năng tự cung tự cấp và tính bền vững.
Chủ nghĩa mộc mạc đã có ảnh hưởng trong một loạt các phong trào nghệ thuật và văn học, bao gồm phong trào Lãng mạn, phong trào Thủ công và Nghệ thuật, và phong trào trở về quê hương trong những năm 1960 và 1970. Nó tiếp tục ảnh hưởng đến nghệ thuật, kiến trúc và văn học đương đại, đặc biệt là trong lĩnh vực thiết kế bền vững và chủ nghĩa môi trường.



