Hiểu lưỡng cực: Định nghĩa, loại và ứng dụng
Lưỡng cực là một khái niệm cơ bản trong vật lý và điện từ. Lưỡng cực là một cặp điện tích trái dấu cách nhau một khoảng. Thuật ngữ "lưỡng cực" xuất phát từ tiếng Hy Lạp "di" có nghĩa là "hai" và "polos" có nghĩa là "cực".
Lưỡng cực có thể là điện hoặc từ, tùy thuộc vào bản chất của các điện tích liên quan. Lưỡng cực điện bao gồm hai điện tích trái dấu, trong khi lưỡng cực từ bao gồm hai cực từ (bắc và nam) cách nhau một khoảng.
Trong cả hai trường hợp, lưỡng cực được đặc trưng bởi mômen lưỡng cực của nó, là thước đo cường độ và định hướng của lưỡng cực. Mômen lưỡng cực được định nghĩa là tích của độ lớn điện tích (đối với lưỡng cực điện) hoặc cường độ của từ trường (đối với lưỡng cực từ) và khoảng cách giữa các điện tích hoặc cực.
Lưỡng cực rất quan trọng trong vật lý vì chúng có thể tương tác với các điện tích và trường khác, dẫn đến một loạt các hiện tượng như dòng điện, từ trường và hoạt động quang học. Lưỡng cực cũng được sử dụng trong nhiều công nghệ, bao gồm sản xuất và phân phối điện, chụp cộng hưởng từ (MRI) và máy gia tốc hạt.



