Hiểu về Công tước: Lịch sử, Đặc quyền và Quyền lực
Công tước là một danh hiệu quý tộc cha truyền con nối, theo truyền thống được xếp dưới vua hoặc hoàng hậu, nhưng cao hơn bá tước. Nó thường được cấp cho các thành viên của gia đình hoàng gia hoặc cho những cá nhân đã phục vụ đặc biệt cho vương miện. Người nắm giữ công tước được gọi là công tước hoặc nữ công tước.
Ở một số quốc gia, chẳng hạn như Vương quốc Anh, danh hiệu công tước cũng gắn liền với một số đặc quyền và quyền lực nhất định, chẳng hạn như quyền ngồi trong Hạ viện và nắm giữ một số cơ quan nhà nước. Tuy nhiên, những đặc quyền và quyền lực này không nhất thiết phải gắn liền với tước hiệu và có thể được quốc vương cấp hoặc thu hồi theo quyết định của họ.
Từ "công tước" có nguồn gốc từ tiếng Latin "dux", có nghĩa là "thủ lĩnh" hoặc "chỉ huy". ." Vào thời trung cổ, công tước là một nhà lãnh đạo quân sự chỉ huy một công quốc, là một lãnh thổ hoặc khu vực nằm dưới sự kiểm soát của nhà vua hoặc hoàng hậu. Theo thời gian, tước hiệu công tước ngày càng gắn liền với giới quý tộc và đặc quyền hơn là với vai trò lãnh đạo quân sự.



