Nê-bu-cát-nết-sa: Một vị vua hùng mạnh nhưng có sự sa ngã bi thảm
Nabuchodonosor (còn được gọi là Nebuchadnezzar) là một vị vua quyền lực của Đế quốc Tân Babylon, trị vì từ năm 605 đến 562 trước Công nguyên. Ông được biết đến nhiều nhất với các cuộc chinh phạt quân sự và sự phá hủy Jerusalem cũng như Đền thờ Solomon.
Theo Kinh thánh, Nabuchodonosor là một nhà cai trị độc ác và chuyên chế, người đã áp bức thần dân của mình và xúc phạm Đền thờ của Chúa. Anh ta đã bị Chúa trừng phạt vì tội lỗi của mình, và cuối cùng anh ta đã ăn năn và trở thành một người tin vào Chúa thật.
Trong truyền thống Kitô giáo, Nabuchodonosor thường được coi là biểu tượng cho sức mạnh của Chúa và sự phán xét của Chúa đối với những người từ chối Ngài. Câu chuyện về sự hoán cải và ăn năn của ông được xem như một ví dụ về lòng thương xót và ân sủng của Thiên Chúa đối với những người từ bỏ tội lỗi và tìm kiếm sự tha thứ của Ngài.



