Tìm hiểu về Frankalmoigne: Một hệ thống phong kiến thời Trung Cổ
Frankalmoigne là một hệ thống phong kiến thời trung cổ, trong đó lãnh chúa cấp đất cho các chư hầu của mình để đổi lấy nghĩa vụ quân sự và các hình thức hỗ trợ khác. Thuật ngữ "frankalmoigne" xuất phát từ các từ tiếng Pháp cổ "thẳng thắn" có nghĩa là "tự do" và "almoigne" có nghĩa là "bảo trì" hoặc "hỗ trợ".
Theo hệ thống này, lãnh chúa sẽ cấp cho chư hầu một thái ấp, đó là một mảnh đất hoặc một tài sản, cùng với quyền thu thuế và tiền thuê đất của những người sống trên mảnh đất đó. Đổi lại, chư hầu sẽ cam kết trung thành với lãnh chúa và đồng ý thực hiện nghĩa vụ quân sự khi được yêu cầu. Chư hầu cũng sẽ đồng ý trả cho lãnh chúa một phần doanh thu do thái ấp tạo ra, được gọi là "cứu trợ".
Hệ thống frankalmoigne được sử dụng ở châu Âu thời trung cổ, đặc biệt là ở Anh và Pháp, trong thế kỷ 10 đến thế kỷ 13. Đó là một phần quan trọng của hệ thống phong kiến, là một cấu trúc chính trị và xã hội có thứ bậc, tổ chức xã hội xung quanh mối quan hệ giữa lãnh chúa và chư hầu.



