Thuật ngữ bị lãng quên "Lâu đài" và ý nghĩa của nó ở châu Âu thời trung cổ
Lâu đài là một thuật ngữ trong lịch sử được sử dụng để mô tả một loại dinh thự hoặc lâu đài kiên cố. Nó thường được sử dụng trong bối cảnh châu Âu thời trung cổ, nơi các lâu đài được xây dựng làm thành trì cho hoàng gia và giới quý tộc.
Từ "lâu đài" có nguồn gốc từ từ tiếng Pháp cổ "château", dùng để chỉ một lâu đài hoặc nơi ở kiên cố. Theo thời gian, thuật ngữ "lâu đài" được sử dụng để mô tả bất kỳ loại công trình kiên cố nào, bao gồm cả những công trình không nhất thiết mang tính chất hoàng gia hay quý tộc.
Trong thời hiện đại, thuật ngữ "lâu đài" không được sử dụng phổ biến và càng khái quát hơn Thuật ngữ "lâu đài" thường được sử dụng để chỉ bất kỳ loại cấu trúc kiên cố nào. Tuy nhiên, thuật ngữ "lâu đài" vẫn có thể được tìm thấy trong một số văn bản và bối cảnh lịch sử, đặc biệt khi thảo luận về kiến trúc và xã hội thời Trung Cổ.



