Ý nghĩa của Autochtony trong lịch sử và văn hóa loài người
Autochthony (từ tiếng Hy Lạp auto, "bản thân" và chthón, "mặt đất") là một thuật ngữ được sử dụng trong nhiều bối cảnh khác nhau để mô tả nguồn gốc của một dân tộc hoặc một nền văn hóa từ cùng một nơi họ hiện đang cư trú. Nó thường được sử dụng để nhấn mạnh sự hiện diện lâu dài của một nhóm ở một địa điểm cụ thể, trái ngược với sự nhập cư hoặc thuộc địa của người ngoài.
Trong sinh học, autochthony đề cập đến nguồn gốc của một loài hoặc quần thể từ một nguồn tổ tiên duy nhất, trái ngược với allopatry, trong đó dân số được cho là có nguồn gốc từ nhiều nguồn.
Trong lịch sử loài người, autochthony đã được sử dụng để mô tả nguồn gốc của các nền văn hóa và dân tộc khác nhau, chẳng hạn như các dân tộc bản địa ở Bắc Mỹ, những người được cho là có nguồn gốc từ khu vực này hàng ngàn năm trước. Nó cũng được sử dụng để mô tả di sản văn hóa và ngôn ngữ của một địa điểm hoặc khu vực cụ thể, chẳng hạn như truyền thống bản địa của cộng đồng người châu Phi.
Trong địa chất, bản địa đề cập đến sự hình thành đá hoặc khoáng chất từ cùng một nguồn nguyên liệu, thay vì thông qua sự tích tụ của vật chất lạ.
Nhìn chung, thuật ngữ autochthony nhấn mạnh đến nguồn gốc tự thân và sự hiện diện lâu dài của một nhóm hoặc nền văn hóa ở một địa điểm cụ thể và thường được sử dụng để tương phản với sự nhập cư hoặc thuộc địa của người ngoài.



