Granat mạnh mẽ: Vũ khí chết người của Thế chiến thứ hai
Granat (từ tiếng Đức: Granat, nghĩa là "lựu đạn") là một loại đạn pháo cỡ nòng nhỏ, có sức nổ cao được quân đội Đức sử dụng trong Thế chiến thứ hai. Tên "granat" cũng được dùng để chỉ các loại đạn nổ khác, chẳng hạn như đạn pháo và lựu đạn cầm tay.
Thuật ngữ "granat" có nguồn gốc từ tiếng Latin "granum", có nghĩa là "ngũ cốc". Cái tên này có thể ám chỉ thực tế là các phiên bản đầu tiên của loại đạn nổ này được chế tạo bằng cách đổ đầy các hạt vật liệu nổ nhỏ vào vỏ kim loại, chẳng hạn như thuốc súng hoặc TNT. Theo thời gian, thiết kế của granat đã phát triển để bao gồm các vật liệu làm đầy và nhiên liệu phức tạp hơn, nhưng tên vẫn được giữ nguyên.
Granats được quân Đức sử dụng trong Thế chiến thứ hai cho nhiều mục đích khác nhau, bao gồm tấn công các vị trí, công sự và phương tiện của kẻ thù. Chúng thường được bắn từ súng phóng lựu hoặc vũ khí chuyên dụng khác và được biết đến với sức nổ và độ chính xác cao.



