Hiểu sự bổ sung trong ngôn ngữ học: Hướng dẫn về các hình thức và ý nghĩa có thể thay thế cho nhau
Trong ngôn ngữ học, sự bổ sung là một hiện tượng trong đó hai hoặc nhiều dạng từ có nghĩa khác nhau nhưng được sử dụng thay thế cho nhau trong một ngữ cảnh nhất định. Điều này có thể xảy ra khi thiếu các dấu hiệu hoặc biến tố ngữ pháp đặc biệt để biểu thị ý nghĩa cụ thể của một từ.
Ví dụ: trong tiếng Anh, động từ "to go" có một số dạng bổ sung, bao gồm "go", "went" và "đi mất." Tất cả các dạng này đều đóng vai trò là thì quá khứ của động từ, nhưng chúng được sử dụng trong các ngữ cảnh khác nhau dựa trên chức năng ngữ pháp của chúng. "Go" được dùng cho thì hiện tại, "went" được dùng cho thì quá khứ trong một câu phát biểu, và "gone" được dùng cho thì quá khứ trong câu hỏi hoặc câu phủ định.
Suppletion cũng có thể xảy ra khi hai từ có nghĩa tương tự nhau nhưng được sử dụng trong các bối cảnh khác nhau. Ví dụ: các từ "break" và "rupture" đều đề cập đến hành động phá vỡ một thứ gì đó, nhưng "break" được sử dụng tổng quát hơn để mô tả bất kỳ loại đổ vỡ nào, trong khi "rupture" được dùng cụ thể để mô tả sự đổ vỡ bạo lực hoặc đột ngột .
Nhìn chung, bổ sung là một khía cạnh quan trọng của ngôn ngữ cho phép người nói truyền tải các sắc thái ý nghĩa tinh tế và sắc thái ngữ cảnh thông qua việc sử dụng các dạng từ khác nhau.



