Hiểu về bàn chân lưỡng cư trong thơ
Amphibrachic đề cập đến một loại nhịp điệu được sử dụng trong thơ ca, đặc biệt là trong thơ Hy Lạp và Latinh cổ đại. Một chân lưỡng tính bao gồm hai âm tiết dài, theo sau là một âm tiết ngắn, với trọng âm rơi vào âm tiết thứ nhất và thứ ba. Thuật ngữ "amphibrachic" xuất phát từ các từ tiếng Hy Lạp "amphi" (có nghĩa là "cả hai") và "brachys" (có nghĩa là "ngắn"), bởi vì bàn chân kết hợp cả âm tiết dài và âm tiết ngắn.
Trong thơ ca, bàn chân lưỡng cư thường được sử dụng để tạo ra cảm giác cân bằng và ổn định, cũng như truyền tải cảm giác chuyển động hoặc dòng chảy. Việc sử dụng chân lưỡng cư cũng có thể tăng thêm sự đa dạng và thú vị cho bài thơ, đặc biệt khi được sử dụng kết hợp với các loại chân vần khác.



