Sự nguy hiểm của chủ nghĩa cực đoan: Hiểu được rủi ro của việc vượt quá chuyên môn của chúng tôi
Chủ nghĩa cực đoan là một thuật ngữ dùng để mô tả ai đó đảm nhận nhiều trách nhiệm hơn hoặc lên tiếng về những vấn đề vượt quá kiến thức hoặc chuyên môn của họ. Từ này có nguồn gốc từ tiếng Latin "siêu", có nghĩa là "vượt quá" và "crepidarius", có nghĩa là "giày". Trong văn học, một người cực đoan là một nhân vật đưa ra những lời khuyên hoặc lời chỉ trích không chính đáng, thường gây ra những hậu quả tai hại.
Thuật ngữ này đã được phổ biến bởi tác giả người Mỹ Mark Twain trong bài tiểu luận "Thời trang văn học của thập kỷ trước" (1890), nơi ông sử dụng nó để mô tả các nhà phê bình đưa ra ý kiến về các vấn đề ngoài chuyên môn của họ. Twain đã viết: "Người cực đoan là người mạo hiểm chỉ trích một chủ đề mà không biết gì về nó."
Theo cách sử dụng hiện đại, thuật ngữ này đã được áp dụng rộng rãi hơn cho bất kỳ ai vượt quá giới hạn của mình và đưa ra lời khuyên hoặc lời chỉ trích không chính đáng. Nó cũng có thể được sử dụng để mô tả những cá nhân đảm nhận quá nhiều trách nhiệm hoặc cố gắng giải quyết các vấn đề vượt quá khả năng của họ.
Nhìn chung, chủ nghĩa cực đoan là một thuật ngữ cảnh báo chống lại sự nguy hiểm của việc vượt quá kiến thức hoặc chuyên môn của một người. Nó nhắc nhở chúng ta rằng điều quan trọng là phải biết giới hạn của mình và không giả vờ trở thành thứ gì đó không phải là mình.



