Sự nguy hiểm của việc giáo hoàng: Làm thế nào để tránh nói và viết khoe khoang
Giáo hoàng có nghĩa là nói hoặc viết rất dài, đặc biệt là theo cách khoa trương hoặc tự cao. Nó cũng có thể đề cập đến hành động nói hoặc viết theo cách quá trang trọng hoặc kiêu căng. Từ này thường được dùng để chỉ trích ai đó được cho là quá đề cao bản thân hoặc tầm quan trọng của chính họ.
Ví dụ:
* "Bài phát biểu của chính trị gia chứa đầy những lời hùng biện trống rỗng và khoa trương khoa trương."
* "Bài đánh giá của nhà phê bình quá đầy sự khoa trương tự phụ tuyên bố rằng không thể hiểu được họ đang muốn nói gì."
Từ nguyên:
Từ "giáo hoàng" xuất phát từ tiếng Latin "pontifex," có nghĩa là "người xây cầu." Ở La Mã cổ đại, Giáo hoàng là một quan chức tôn giáo chịu trách nhiệm xây dựng và bảo trì các cây cầu. Theo thời gian, từ này được sử dụng để mô tả một người nói hoặc viết rất dài, như thể họ đang xây dựng một cầu nối giữa các ý tưởng. Từ này có hàm ý tiêu cực, ngụ ý rằng người đó đang nói hoặc viết một cách quá trang trọng hoặc kiêu căng.



