Giai đoạn Blastoid của sự phát triển phôi: Tìm hiểu các giai đoạn đầu của cuộc sống
Blastoid là một thuật ngữ được sử dụng trong lịch sử để mô tả giai đoạn đầu phát triển phôi thai ở động vật, bao gồm cả con người. Nó đề cập đến giai đoạn phát triển khi phôi vẫn còn là một cụm tế bào nhỏ và chưa phát triển thành một cấu trúc phức tạp hơn.
Thuật ngữ "blastoid" xuất phát từ tiếng Hy Lạp "blastos", có nghĩa là "chồi" hoặc "mầm" ." Trong giai đoạn blastoid, phôi được tạo thành từ một nhóm tế bào được sắp xếp theo hình cầu, với các tế bào ở bên ngoài quả cầu phát triển hơn các tế bào ở bên trong.
Ở người, giai đoạn blastoid của sự phát triển xảy ra khoảng năm ngày sau khi thụ tinh, khi trứng được thụ tinh (nay gọi là hợp tử) bắt đầu phân chia thành nhiều tế bào. Tại thời điểm này, phôi vẫn còn rất nhỏ và chưa tự cấy vào niêm mạc tử cung.
Giai đoạn blastoid rất quan trọng vì nó tạo tiền đề cho phần còn lại của sự phát triển phôi. Các tế bào tạo nên blastoid được định sẵn để trở thành các mô và cơ quan khác nhau của cơ thể, sự sắp xếp và tổ chức của chúng trong giai đoạn này sẽ quyết định cấu trúc và chức năng cuối cùng của phôi đang phát triển.
Điều đáng chú ý là thuật ngữ "blastoid" là không được sử dụng phổ biến trong phôi học hiện đại, vì nó phần lớn đã được thay thế bằng các thuật ngữ chính xác hơn như "nguyên bào phôi" và "khối tế bào bên trong". Tuy nhiên, khái niệm về giai đoạn blastoid vẫn là một phần quan trọng trong sự hiểu biết của chúng ta về sự phát triển phôi sớm.



