Hiểu biết về chúng sinh chưa nhập thể trong tâm linh và triết học
Trong bối cảnh tâm linh và triết học, "không tái sinh" dùng để chỉ một cái gì đó không có cơ thể hoặc hình thức vật chất. Nó có thể được sử dụng để mô tả các thực thể, năng lượng hoặc ý thức tồn tại ngoài thế giới vật chất và không sở hữu sự hiện diện vật lý.
Trong nhiều truyền thống tâm linh, khái niệm về chúng sinh chưa tái sinh được liên kết với các cõi tồn tại cao hơn, chẳng hạn như cõi tâm linh hoặc lĩnh vực của ý thức thuần túy. Những sinh vật này thường được coi là có mức độ ý thức tinh tế hoặc cao hơn con người và có thể được cho là sở hữu trí tuệ, sức mạnh hoặc sự hiểu biết cao hơn.
Một số ví dụ về những sinh vật chưa tái sinh thường được nhắc đến trong các truyền thống tâm linh bao gồm:
* Thiên thần và các tổng lãnh thiên thần
* Chư thiên và các sinh vật trên trời
* Tinh thần hướng dẫn và các bậc thầy thăng thiên
* Thực thể thần thánh hoặc tối cao
* Ý thức tập thể hoặc tâm trí phổ quát
Ngược lại với các sinh vật tái sinh, là những sinh vật mang lấy một cơ thể vật chất và đang sống trong thế giới vật chất, những sinh vật chưa nhập thể thường được coi là có bản chất siêu việt hơn hoặc thuộc thế giới khác. Họ có thể được cho là tồn tại vượt ra ngoài giới hạn của thời gian và không gian, đồng thời sở hữu những khả năng và phẩm chất mà những sinh vật tái sinh không có được.



