Lịch sử và ý nghĩa của Crenellation trong pháo đài thời Trung Cổ
Crenellation là một kỹ thuật củng cố được sử dụng trong kiến trúc thời trung cổ, trong đó các trận địa hoặc merlons (phần nâng lên của bức tường) bị gián đoạn đều đặn bằng cách sử dụng các tháp nhỏ, nhô ra hoặc các tính năng phòng thủ khác. Những sự gián đoạn này tạo ra một loạt lỗ hở hoặc "lỗ hổng" cho phép cung thủ hoặc những người phòng thủ khác bắn vào kẻ thù trong khi được bảo vệ khỏi hỏa lực bắn trả.
Crenellation được sử dụng trong các lâu đài và các công trình kiến trúc kiên cố khác trong thời Trung cổ để tạo chỗ ẩn nấp cho những người phòng thủ đồng thời cho phép họ để tấn công quân địch bằng mũi tên, nỏ hoặc các loại đạn khác. Kỹ thuật này đặc biệt hiệu quả trước các cuộc tấn công của kỵ binh, vì các lỗ hở trong chiến trường cho phép quân phòng thủ nhắm mục tiêu vào ngựa và người cưỡi ngựa với độ chính xác cao hơn.
Theo thời gian, crenellation đã trở thành một đặc điểm chung của các công sự thời Trung cổ và nó vẫn được sử dụng cho đến khi phát triển các công sự tiên tiến hơn kỹ thuật trong thời đại hiện đại. Ngày nay, nhiều lâu đài lịch sử và các công trình kiến trúc kiên cố khác vẫn giữ được những lỗ châu mai ban đầu, gợi nhớ rõ ràng về kiến trúc quân sự thời Trung cổ.



