Tìm hiểu về Angary: Lịch sử lao động cưỡng bức ở Trung Á và Mông Cổ
Angary (cũng được đánh vần là angarai hoặc angarei) là một thuật ngữ được sử dụng trong lịch sử Trung Á và Mông Cổ để mô tả một loại hình lao động cưỡng bức hoặc nghĩa vụ quân sự. Nó được sử dụng bởi nhiều đế quốc và khans khác nhau trong suốt lịch sử, bao gồm Đế quốc Mông Cổ, Đế quốc Timurid và Đế quốc Mãn Thanh.
Dưới chế độ giận dữ, những nam giới khỏe mạnh được yêu cầu phục vụ trong quân đội hoặc thực hiện các hình thức lao động chân tay khác cho nhà nước. Điều này có thể bao gồm xây dựng đường, cầu và cơ sở hạ tầng khác cũng như tham gia vào các chiến dịch quân sự. Thuật ngữ "tức giận" có nguồn gốc từ tiếng Mông Cổ có nghĩa là "nghĩa vụ quân sự".
Angary thường được sử dụng như một phương tiện để duy trì quyền kiểm soát các vùng lãnh thổ bị chinh phục và khai thác tài nguyên từ người dân địa phương. Nó cũng được coi là một cách để truyền bá hệ tư tưởng và văn hóa của quyền lực thống trị, cũng như tạo cơ hội thăng tiến và di chuyển xã hội cho những người phục vụ trong giận dữ.
Tuy nhiên, hệ thống giận dữ không phải là không có tranh cãi, và nó đã bị chỉ trích vì tính chất bóc lột và gánh nặng nặng nề mà nó đặt lên những người nông dân và thường dân bị buộc phải phục vụ. Nhiều nhà sử học và học giả đã lập luận rằng hệ thống giận dữ là một hình thức của chế độ nông nô hoặc nô lệ theo hợp đồng, và nó đã góp phần gây ra sự bất bình đẳng về kinh tế và xã hội trong các xã hội mà nó được sử dụng.



