Hiểu sự uốn cong trong ngôn ngữ
Trong ngôn ngữ học, biến tố đề cập đến cách mà các từ được sửa đổi để biểu thị thông tin ngữ pháp như căng thẳng, trường hợp, giới tính hoặc số. Biến tố liên quan đến việc thêm hậu tố hoặc tiền tố vào gốc hoặc thân của từ để tạo ra các dạng mới truyền tải ý nghĩa khác nhau. Ví dụ: động từ "chạy" có thể được biến cách để tạo thành thì hiện tại "chạy", thì quá khứ "chạy" và thì hiện tại số ít ngôi thứ ba "chạy".
Trong xử lý ngôn ngữ tự nhiên và ngôn ngữ học tính toán, biến tố thường được sử dụng được sử dụng như một từ đồng nghĩa để phân tích hình thái, đó là quá trình xác định các thành phần riêng lẻ của một từ và mối quan hệ của chúng với nhau. Ví dụ: trong câu "Con mèo đuổi con chuột", các từ "mèo" và "chuột" lần lượt là dạng biến cách của các từ "mèo" và "chuột", với các hậu tố "-s" và "-e" biểu thị dạng số ít và ngôi thứ ba số ít tương ứng.
Biến tố cũng có thể đề cập đến cách phát âm hoặc nhấn mạnh một từ, chẳng hạn như sự khác biệt giữa nguyên âm "dài" và "ngắn" trong tiếng Anh. Ví dụ: từ "bit" có thể được biến cách để có âm "i" dài trong từ "cắn" hoặc âm "i" ngắn trong từ "bit".
Tóm lại, biến tố là một quá trình ngôn ngữ bao gồm sửa đổi các từ để biểu thị thông tin ngữ pháp như căng thẳng, trường hợp, giới tính hoặc số và nó cũng có thể đề cập đến cách phát âm hoặc nhấn mạnh một từ.



