Tìm hiểu công nghệ MIRV và vai trò của nó trong các hệ thống tên lửa thời Chiến tranh Lạnh
MIRV là viết tắt của Nhiều phương tiện quay lại có thể nhắm mục tiêu độc lập. Đây là loại tên lửa mang nhiều đầu đạn, mỗi đầu đạn có thể nhắm mục tiêu độc lập tới các mục tiêu khác nhau. Mỗi đầu đạn được chứa trong một ngăn riêng biệt bên trong tên lửa và có thể được phóng ở các độ cao và quỹ đạo khác nhau để đạt được các hiệu ứng cụ thể.
MIRV được phát triển trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh như một cách để tăng số lượng mục tiêu có thể bị tấn công bằng đầu đạn phóng tên lửa đơn lẻ. Điều này khiến hệ thống phòng thủ của đối phương gặp khó khăn hơn trong việc đánh chặn tên lửa vì họ sẽ phải chống lại nhiều đầu đạn cùng lúc. Công nghệ MIRV không còn được sử dụng trong các hệ thống tên lửa hiện đại vì nó đã được thay thế phần lớn bằng công nghệ Multiple Reentry Vehicle (MRV), mang nhiều đầu đạn trên một bus duy nhất.
MIRV thường được sử dụng trên các tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM), chẳng hạn như tên lửa đạn đạo xuyên lục địa (ICBM). SS-18 Satan của Liên Xô và Lực lượng gìn giữ hòa bình LGM-118 của Hoa Kỳ. Những tên lửa này được thiết kế để mang theo tối đa 10 MIRV trở lên, mỗi tên lửa có thể nhắm mục tiêu vào các thành phố hoặc cơ sở quân sự khác nhau. Việc sử dụng công nghệ MIRV cho phép tấn công số lượng mục tiêu lớn hơn nhiều chỉ bằng một lần phóng tên lửa, khiến nó trở thành công cụ răn đe đáng kể trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh.



