Tìm hiểu hệ thống phân loại khí hậu Koppen
Koppen là một hệ thống phân loại khí hậu được phát triển bởi nhà khí hậu học người Đức Wladimir Koppen vào đầu thế kỷ 20. Nó dựa trên nhiệt độ trung bình hàng tháng và mô hình lượng mưa của các khu vực khác nhau trên thế giới. Hệ thống chia khí hậu thành năm loại chính:
1. Nhiệt đới (A): Nóng và ẩm quanh năm, ít thay đổi theo mùa.
2. Sa mạc (B): Rất nóng và khô, lượng mưa hạn chế.
3. Ôn đới (C): Nhiệt độ ôn hòa và lượng mưa vừa phải, có các mùa rõ rệt.
4. Lục địa (D): Mùa đông lạnh và mùa hè ấm áp, với độ ẩm thấp và nhiệt độ và lượng mưa thay đổi lớn theo mùa.
5. Cực (E): Cực kỳ lạnh và khô, có ít hoặc không có thảm thực vật.
Mỗi loại chính này được chia thành các tiểu loại dựa trên đặc điểm khí hậu cụ thể của các vùng khác nhau. Ví dụ: trong danh mục nhiệt đới, có các tiểu thể loại dành cho khí hậu nóng ẩm có mùa mưa (Af) và khí hậu nóng và khô với lượng mưa ít (Am).
Hệ thống Koppen được các nhà khí hậu học và khí tượng học sử dụng rộng rãi để phân loại khí hậu và nghiên cứu ảnh hưởng của biến đổi khí hậu. Nó đã bị chỉ trích vì tính đơn giản và khả năng hạn chế trong việc nắm bắt sự phức tạp của các kiểu khí hậu trong thế giới thực, nhưng nó vẫn là một công cụ hữu ích để hiểu các đặc điểm cơ bản của các vùng khí hậu khác nhau trên thế giới.



