Hiểu Sadh hoặc Sadhana trong Ấn Độ giáo, Phật giáo và đạo Jain
Sadh hay Sādhanā (tiếng Phạn: साधना) là một thuật ngữ được sử dụng trong Ấn Độ giáo, Phật giáo và Kỳ Na giáo để chỉ các thực hành và kỷ luật tâm linh mà một cá nhân thực hiện để đạt được sự phát triển tâm linh, nhận thức bản thân và giải phóng. Từ "sadh" xuất phát từ gốc tiếng Phạn "sadhana", có nghĩa là "tu luyện" hoặc "thực hành".
Trong Ấn Độ giáo, sadh thường gắn liền với con đường yoga và việc theo đuổi kiến thức tâm linh (Vedanta) như một phương tiện đạt được moksha, hay giải thoát khỏi vòng sinh tử. Trong Phật giáo, sadh đề cập đến việc thực hành thiền định, chánh niệm và hành vi đạo đức giúp cá nhân trau dồi trí tuệ, từ bi và kỷ luật tinh thần trên con đường dẫn đến giác ngộ. Trong Kỳ Na giáo, sadh gắn liền với việc tuân thủ các lời thề và thực hành bất bạo động, tự chủ và tự thanh lọc bản thân như một phương tiện để đạt được sự giải thoát tâm linh.
Nhìn chung, sadh là một thuật ngữ nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thực hành tâm linh có kỷ luật và nỗ lực tự thân để đạt được sự phát triển và giải thoát tâm linh.



