Hiểu triết lý Nyaya: Lý do, bằng chứng và đức hạnh
Nyaya (tiếng Phạn: न्याय, Nyaaya) là một trường phái triết học Hindu được thành lập bởi Aksapada Gautama. Đây là một trong sáu trường phái chính của triết học Ấn Độ giáo và được biết đến vì nhấn mạnh vào lý trí và bằng chứng làm nền tảng cho kiến thức.
Từ "nyaya" có nghĩa là "lý do đúng đắn" hay "công lý" và triết lý này dựa trên ý tưởng rằng kiến thức nên được đặt nền tảng trên lý trí và bằng chứng, hơn là đức tin hay truyền thống. Trường phái Nyaya nhấn mạnh vào logic và lập luận, đồng thời được biết đến với cách tiếp cận chặt chẽ và có hệ thống đối với việc tìm hiểu triết học.
Một số khái niệm chính trong triết học Nyaya bao gồm:
* Sự phân biệt giữa các chân lý vĩnh cửu (sanatana) và các chân lý tạm thời ( vyavahara)
* Khái niệm "bằng chứng" (pramana), đề cập đến bằng chứng hoặc lý do hỗ trợ cho một tuyên bố cụ thể
* Ý tưởng về "suy luận" (anumana), bao gồm việc rút ra kết luận từ các tiền đề dựa trên lý do và bằng chứng
* khái niệm "tồn tại" (asti), được hiểu là thực tại cơ bản làm nền tảng cho mọi hiện tượng
* Khái niệm "không tồn tại" (abhava), đề cập đến sự vắng mặt của một cái gì đó không có thật hoặc không đúng.
Trường phái Nyaya cũng nhấn mạnh vào đạo đức và đạo đức, và nó được biết đến với sự nhấn mạnh vào tầm quan trọng của việc sống một cuộc sống có đạo đức. Nhìn chung, triết học Nyaya là một cách tiếp cận có hệ thống và chặt chẽ để hiểu thực tế và đạt được kiến thức, đồng thời nó có ảnh hưởng đáng kể đến tư tưởng và văn hóa Ấn Độ giáo.



