Bevatron: Máy gia tốc hạt đột phá của thập niên 1960 và 1970
Bevatron là một loại máy gia tốc hạt được sử dụng vào những năm 1960 và 1970 để nghiên cứu vật lý hạt năng lượng cao. Nó được chế tạo tại Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Berkeley (LBNL) ở California, Hoa Kỳ và hoạt động từ năm 1962 đến năm 1993. Bevatron được thiết kế để gia tốc proton lên năng lượng rất cao, lên tới 2,5 GeV (gigaelectronvolt), đây là một thành tựu đáng kể vào thời điểm đó. Máy gia tốc bao gồm một loạt nam châm và hộp tần số vô tuyến được sử dụng để tăng tốc các proton lên tốc độ cao.
Một trong những khám phá khoa học quan trọng được thực hiện bằng cách sử dụng Bevatron là quan sát hạt Omega-trừ, một hạt hạ nguyên tử bao gồm ba quark. Khám phá này được thực hiện bởi một nhóm các nhà vật lý do Ernest Lawrence đứng đầu, người đã đoạt giải Nobel Vật lý năm 1962 nhờ công trình nghiên cứu về Bevatron.
Bevatron cũng được sử dụng để nghiên cứu các hạt năng lượng cao khác, chẳng hạn như pion và muon, và nó đóng một vai trò quan trọng trong sự phát triển của vật lý hạt hiện đại. Tuy nhiên, kể từ đó nó đã ngừng hoạt động và được thay thế bằng các máy gia tốc tiên tiến hơn, chẳng hạn như Máy Va chạm Hadron Lớn tại CERN.



