Khái niệm bị lãng quên về tính lãng mạn: Khám phá lịch sử của những trò nghịch ngợm vui tươi
Tính nghịch ngợm là một thuật ngữ được sử dụng vào thế kỷ 19 để mô tả một kiểu hành vi vui tươi, tinh quái hoặc nghịch ngợm, đặc biệt là ở trẻ em. Nó bắt nguồn từ từ "romp", có nghĩa là vui chơi hoặc vui đùa một cách tự do.
Sự lãng mạn thường gắn liền với các chàng trai và thanh niên, những người được coi là tràn đầy năng lượng và sức sống, đồng thời thích tham gia các hoạt động thể chất như thô bạo, đấu vật và các hình thức hành vi thô bạo và nhào lộn vui tươi khác. Thuật ngữ này đôi khi được sử dụng để mô tả một kiểu tính cách trẻ trung hoặc hồ hởi trẻ trung được coi là quyến rũ hoặc đáng yêu, nhưng cũng có khả năng tinh nghịch hoặc gây rối.
Khái niệm về sự lãng mạn ngày nay không được sử dụng rộng rãi và nó phần lớn không còn được ưa chuộng như một cách thể hiện mô tả hành vi của con người. Tuy nhiên, ý tưởng về năng lượng vui tươi, tinh nghịch vẫn là một phần quan trọng trong trải nghiệm và sự phát triển của con người, và nó tiếp tục được tôn vinh trong nhiều hình thức nghệ thuật, văn học và văn hóa đại chúng.



