Parthenos mang tính biểu tượng của thần thoại và kiến trúc Hy Lạp cổ đại
Parthenos (tiếng Hy Lạp: Παρθένος) là một thuật ngữ được sử dụng trong thần thoại và kiến trúc Hy Lạp cổ đại để chỉ bức tượng hoặc hình ảnh của một nhân vật nữ khỏa thân, thường được miêu tả là nữ thần Athena hoặc Aphrodite. Bản thân từ "parthenos" có nghĩa là "trinh nữ" trong tiếng Hy Lạp, và thuật ngữ này được sử dụng để mô tả những bức tượng này bởi vì chúng thường được miêu tả là chưa lập gia đình và trong trắng.
Đền Parthenos nổi tiếng nhất là bức tượng đứng ở đền Parthenon ở Athens, Hy Lạp, được xây dựng vào thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên và được dành riêng cho nữ thần Athena. Bức tượng được điêu khắc bởi Phidias và được coi là một trong những thành tựu nghệ thuật vĩ đại nhất của Hy Lạp cổ đại. Đó là một công trình kiến trúc đồ sộ, cao hơn 40 feet và được làm bằng ngà voi và vàng.
Parthenos không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của quyền lực và văn hóa Athen. Người ta nói rằng bức tượng đẹp đến mức có thể khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải cảm thấy kinh ngạc và ngạc nhiên. Parthenos đã trở thành một biểu tượng mang tính biểu tượng của văn hóa Hy Lạp cổ đại và ngày nay vẫn tiếp tục được tôn vinh và nghiên cứu như một trong những tác phẩm nghệ thuật vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.



