Phong trào Anabaptist: Một cuộc cải cách cấp tiến
Thuật ngữ "Anabaptist" xuất phát từ các từ tiếng Hy Lạp "ana" (lại) và "baptizo" (rửa tội). Nó được dùng để mô tả một nhóm người theo đạo Tin lành xuất hiện vào thế kỷ 16, đặc biệt là ở Thụy Sĩ và Đức. Những người theo chủ nghĩa Anabaptist được biết đến với niềm tin vào lễ rửa tội dành cho người lớn, điều mà họ coi là một bước cần thiết trong đức tin Cơ đốc.
Phong trào Anabaptist bắt đầu như một phản ứng chống lại các hoạt động của các nhà thờ đã thành lập mà họ coi là hư hỏng và thiếu sức sống tinh thần. Họ tin rằng hội thánh phải là một cộng đồng gồm những tín đồ đã đích thân trải nghiệm quyền năng biến đổi của Chúa Giê-su Christ, thay vì chỉ đơn giản là một tổ chức với một loạt các quy tắc và nghi lễ. Những người theo chủ nghĩa Anabaptists cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sống một cuộc sống vâng phục ý muốn của Đức Chúa Trời, như được tiết lộ trong Kinh thánh. Điều này bao gồm các thực hành như bất bạo động, không phản kháng và từ chối lời thề và chửi thề. Họ tin rằng những thực hành này là cần thiết cho đời sống Cơ đốc chân chính và chúng cần thiết cho sự cứu rỗi.
Tuy nhiên, phong trào Anabaptist không phải là không có tranh cãi. Nhiều niềm tin và thực hành của họ bị các nhà thờ và chính quyền dân sự lâu đời coi là cực đoan và mang tính đe dọa. Kết quả là, nhiều người theo đạo Anabaptist đã bị bắt bớ và thậm chí bị giết vì niềm tin của họ.
Ngày nay, di sản của phong trào Anabaptist có thể được nhìn thấy ở nhiều giáo phái Cơ đốc giáo khác nhau, bao gồm người Amish, người Mennonites và Anh em trong Chúa Kitô. Mặc dù niềm tin và thực hành cụ thể của các nhóm này có thể phát triển theo thời gian, nhưng tất cả họ đều có chung di sản và cam kết đối với các nguyên tắc của phong trào Anabaptist.



