Tìm hiểu thời kỳ hậu Vệ Đà trong lịch sử Ấn Độ
Hậu Vệ Đà đề cập đến thời kỳ lịch sử Ấn Độ tiếp theo thời kỳ Vệ Đà, được đặc trưng bởi sự hình thành của Vệ Đà và sự phát triển của tôn giáo Vệ Đà. Thời kỳ hậu Vệ Đà chứng kiến sự trỗi dậy của các phong trào tôn giáo và triết học mới, chẳng hạn như Phật giáo và Kỳ Na giáo, cũng như sự suy tàn của tôn giáo Vệ Đà.
Thời kỳ hậu Vệ Đà có thể được chia thành ba giai đoạn:
1. Thời kỳ đầu hậu Vệ đà (thế kỷ thứ 6 trước Công nguyên): Giai đoạn này chứng kiến sự trỗi dậy của các phong trào tôn giáo và triết học mới, chẳng hạn như Phật giáo và đạo Jain, thách thức thẩm quyền của tôn giáo Vệ Đà. Tầng lớp tu sĩ Vệ đà cũng trải qua những thay đổi đáng kể trong thời kỳ này.
2. Thời kỳ hậu Vệ đà giữa (thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên): Trong giai đoạn này, tôn giáo Vệ đà tiếp tục suy tàn và ảnh hưởng của các phong trào tôn giáo và triết học mới ngày càng gia tăng. Thời kỳ này cũng chứng kiến sự trỗi dậy của Đế chế Mauryan, được thành lập bởi Chandragupta Maurya vào năm 322 TCN.
3. Thời kỳ Hậu Vệ đà muộn (thế kỷ thứ 4 trước Công nguyên trở đi): Giai đoạn này chứng kiến sự suy tàn hơn nữa của tôn giáo Vệ Đà và sự nổi lên của các phong trào tôn giáo và triết học mới, chẳng hạn như Puranas và Sử thi. Đế chế Gupta, được thành lập vào thế kỷ thứ 4 CN, cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc định hình bối cảnh tôn giáo và văn hóa của Ấn Độ trong thời kỳ này.
Nhìn chung, thời kỳ hậu Vệ đà được đánh dấu bằng những thay đổi đáng kể trong tôn giáo, xã hội và bối cảnh chính trị của Ấn Độ, và chứng kiến sự trỗi dậy của những ý tưởng và phong trào mới thách thức uy quyền của tôn giáo Vệ Đà.



