Lịch sử và tranh luận xung quanh nền văn hóa ăn ngũ cốc
Ăn ngũ cốc đề cập đến việc tiêu thụ ngũ cốc, chẳng hạn như lúa mì, gạo, yến mạch và lúa mạch, như một nguồn dinh dưỡng chính. Điều này có thể bao gồm việc ăn ngũ cốc nguyên hạt, là loại ngũ cốc chưa qua chế biến hoặc tinh chế, cũng như các sản phẩm làm từ ngũ cốc như bánh mì, mì ống và ngũ cốc.
Ăn ngũ cốc là một thói quen phổ biến trong suốt lịch sử loài người, đặc biệt là trong các xã hội nông nghiệp, nơi ngũ cốc rất sẵn có và dễ trồng. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, đã có một số tranh luận về lợi ích sức khỏe của việc tiêu thụ ngũ cốc, một số cho rằng chúng có thể chứa nhiều carbohydrate và ít chất dinh dưỡng, trong khi những người khác cho rằng ngũ cốc nguyên hạt có thể cung cấp hàm lượng chất xơ và chất dinh dưỡng quan trọng.
Một số ví dụ của nền văn hóa ăn ngũ cốc bao gồm:
1. Người Ai Cập cổ đại, những người dựa chủ yếu vào lúa mì để làm bánh mì và bia.
2. Người dân bản địa Bắc Mỹ có truyền thống ăn nhiều ngô, đậu và bí.
3. Người Nhật từ lâu đã áp dụng chế độ ăn nhiều cơm và mì.
4. Người Ý, những người được biết đến với các món ăn làm từ mì ống và bánh mì.
5. Người Mexico tiêu thụ nhiều loại ngũ cốc, bao gồm ngô, đậu và gạo.



