Lịch sử và ý nghĩa của Harakiri ở Nhật Bản cổ đại
Harakiri (cũng được đánh vần là hara-kiri) là một thuật ngữ tiếng Nhật dùng để chỉ hành động tự sát theo nghi thức bằng cách mổ bụng, thường được thực hiện bởi các samurai ở Nhật Bản cổ đại. Từ "harakiri" bao gồm hai phần: "hara" có nghĩa là "bụng" và "kiri" có nghĩa là "cắt".
Trong văn hóa truyền thống Nhật Bản, harakiri được coi là một hành động cao quý và danh dự dành cho các samurai đã mất đi chúa tể hoặc đã bị sỉ nhục. Nó được coi là một cách để khôi phục danh dự của một người và tránh mang lại sự xấu hổ cho gia đình. Nghi lễ bao gồm việc samurai rút kiếm và rạch một đường sâu trên bụng của chính họ, thường là ngay dưới lồng ngực. Điều này có thể gây mất máu nhanh chóng và tử vong trong vòng vài phút. Tập tục harakiri phần lớn đã biến mất ở Nhật Bản hiện đại và giờ đây nó được coi là di tích của quá khứ phong kiến của đất nước. Tuy nhiên, thuật ngữ "harakiri" vẫn được sử dụng một cách ẩn dụ để mô tả bất kỳ hành động hy sinh hay hy sinh lớn lao nào.



