Tìm hiểu hệ tọa độ Descartes
Trong toán học và vật lý, hệ tọa độ Descartes là một tập hợp gồm ba đường thẳng (trục) vuông góc dùng để biểu diễn các điểm trong không gian. Tọa độ được đặt theo tên của René Descartes, người đã đưa ra khái niệm này vào thế kỷ 17.
Ba trục là:
* Trục x (đôi khi được gọi là trục hoành), chạy theo chiều ngang từ trái sang phải.
* Trục y ( đôi khi được gọi là tọa độ), chạy lên và xuống theo chiều dọc.
* Trục z (đôi khi được gọi là độ cao), chạy vuông góc với cả trục x và trục y và thẳng đứng trong không gian ba chiều.
Mỗi điểm trong không gian có thể được biểu diễn bằng một tập hợp tọa độ, là khoảng cách từ điểm đến từng trục. Ví dụ: một điểm có tọa độ (3, 4, 5) nằm cách trục x 3 đơn vị, cách trục y 4 đơn vị và cách trục z 5 đơn vị.
Hệ tọa độ Descartes được áp dụng rộng rãi được sử dụng trong toán học, vật lý, kỹ thuật và các lĩnh vực khác để biểu diễn các điểm, đồ thị và các đối tượng hình học khác. Nó đặc biệt hữu ích để giải các bài toán liên quan đến chuyển động, lực và các đại lượng khác có thể được mô tả bằng ba chiều.



