mobile theme mode icon
theme mode light icon theme mode dark icon
Random Question Ngẫu nhiên
speech play
speech pause
speech stop

Tìm hiểu định luật Snellius và ứng dụng của nó trong quang học

Snellius (còn được gọi là định luật Snell hoặc công thức khúc xạ) là một mối quan hệ toán học mô tả cách ánh sáng bị bẻ cong khi nó truyền từ môi trường này sang môi trường khác. Nó được phát hiện lần đầu tiên bởi nhà toán học người Hà Lan Willebrord Snellius vào năm 1621, và nó là nguyên lý cơ bản của quang học được sử dụng để giải thích nhiều hiện tượng liên quan đến ánh sáng và tầm nhìn.

Định luật Snellius phát biểu rằng tỉ số giữa các sin của góc tới và khúc xạ bằng tỉ số chiết suất của hai môi trường. Về mặt toán học, điều này có thể được biểu diễn dưới dạng:

n1 sin i = n2 sin r

trong đó n1 và n2 là chiết suất của hai môi trường, i là góc tới (góc mà ánh sáng đi vào môi trường thứ hai), và r là góc khúc xạ (góc mà ánh sáng thoát ra khỏi môi trường thứ hai).

Định luật này có nhiều ứng dụng quan trọng trong quang học, bao gồm việc tính góc tới hạn (góc mà ánh sáng truyền từ môi trường này sang môi trường khác mà không bị khúc xạ), việc xác định hình ảnh được tạo bởi thấu kính hoặc gương và thiết kế các hệ thống quang học như kính thiên văn và kính hiển vi.

Knowway.org sử dụng cookie để cung cấp cho bạn dịch vụ tốt hơn. Bằng cách sử dụng Knowway.org, bạn đồng ý với việc chúng tôi sử dụng cookie. Để biết thông tin chi tiết, bạn có thể xem lại văn bản Chính sách cookie của chúng tôi. close-policy